Hoa Le 13:10 - 24/05/2022 . Vốn là nghệ sĩ có đời tư kín đáo, nên từ lúc quen bạn gái đến khi kết hôn, Khương Ngọc . Trải qua nhiều mối tình với những mỹ nhân hàng đầu Vbiz, có một thời gian tôi thấy nam diễn viên im hơi lặng tiếng. Mãi sau này, anh mới chia sẻ bản thân Danh sách chương Hôn Sủng - Hôn Nhân Giá Ngàn Vàng. Quyển 1 - Chương 1: Chương 1: Thiên Kim Nhà Họ Cận. Quyển 1 - Chương 2: Chương 2: Lần Đầu Gặp Gỡ Trong Hôn Lễ. Quyển 1 - Chương 3: Chương 3: Không Muốn Đi Qua. Quyển 1 - Chương 4: Chương 4: Giải Trừ Hôn Ước. Quyển 1 - Chương Mua Sách - combo 3 quyển sách sức mạnh tiềm thức, bí mật tư duy triệu phú và người giàu có nhất thành babylon giá tốt. Mua hàng qua mạng uy tín, tiện lợi. Shopee đảm bảo nhận hàng, hoặc được hoàn lại tiền Giao Hàng Miễn Phí. XEM NGAY! Chương một: Những điểm chính yếu của hôn nhân Công giáo. I. Bí tích hôn nhân. A. Hôn nhân Công giáo là một bí tích . B. Hình ảnh của sự giao kết giữa Chúa Kitô và Giáo hội . 1. Tình yêu vợ chồng, biểu tượng của tình yêu Thiên Chúa đối với loài người . 2. Bí Mật Của Naoko. Tác giả: Higashino Keigo. Thể loại: Tiểu thuyết. Tải xuống: MOBI EPUB AZW3. Nếu bạn cảm thấy thích quyển sách này. Bạn có thể mua nó để ủng hộ tác giả: Mua sách tại đây. Những cuốn sách từ xứ sở mặt trời mọc luôn mang một phong cách rất đặc biệt . Việc này, hình như vẫn luôn là đạo lý chung sống của bọn họ, cũng là suy nghĩ của Giản Trì Hoài từ nhỏ đến lớn. Kể từ khi anh biết chuyện tình cảm nam nữ đến nay, cho tới bây giờ đều lấy chuyện chung đụng này làm chuẩn không cần phải đi suy đoán tâm tư của người khác, cũng chẳng có gì để suy đoán cả. Có vài người sẽ đem tâm tư của mình viết ngay trên mặt, lại có vài người sẽ giấu giếm lòng riêng của mình thật sâu. Giản Trì Hoài anh cũng không có nhiều thời gian rảnh rỗi như Đồng khẽ cắn môi dưới, nhìn anh chằm chằm. Đôi mắt đột ngột nhanh chóng loé sáng, có mấy lời nghẹn ở nơi cổ họng vẫn không biết nên nói như thế Trì Hoài chú ý sắc mặt của cô, " muốn nói cái gì? "" anh tuyệt đối không bao giờ chủ động đến gần, điểm này cho đến nay em vẫn luôn tin tưởng anh. Nhưng anh có biết đối với phụ nữ chúng em mà nói, trên người anh, điểm nào là đáng sợ nhất không? "Giản Trì Hoài tự cho là mình luôn rõ như lòng bàn tay, " sức quyến rũ? "Gặp phải anh, Chử Đồng thật sự là dở khóc dở cười. Một tay cô chống gò má, tầm mắt hơi liếc xéo, biểu lộ trên mặt lại rất nghiêm trọng, " anh mặc dù trên vấn đề nam nữ chung đụng rất có chừng mực, thế nhưng, đối với sự lấy lòng của người khác, cho tới bây giờ anh lại chưa bao giờ từ chối. "" tại sao lại phải từ chối? " Ở trong mắt Giản Trì Hoài xem ra, nếu từ đầu đến cuối người ta không hề đề cập tới một câu " em thích anh ", làm sao anh lại có thể đi chọc rách tầng giấy mỏng này, nói rằng không thể nào gì đó chứ?" đúng vậy, " Chử Đồng cũng biết sẽ nghe được kết quả như thế, " anh hỏi tại sao, em chỉ có thể nói, nguyên nhân lớn nhất, chính là em không thích. "" bà xã, em cũng không phải không biết, anh đối với người khác không hề có hứng thú. "Lần này Chử Đồng không nhún nhường trước đề tài này nữa, " nhưng bắt em phải đối mặt với chuyện đó, em chính là không thích. Đặc biệt là những kẻ không bao giờ để lộ ra tâm tư của mình, em còn phải hao tổn tâm trí để suy đoán lòng riêng của bọn họ. Em rất mệt mỏi. "Ánh mắt Giản Trì Hoài vồ lấy Chử Đồng ở đối diện. Từ lúc Tưởng Linh Thục ngã bệnh đến nay, cô rõ ràng đã gầy không ít. Khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt, cằm cũng nhọn lúc đó, Nguyệt Nguyệt còn ngã bệnh. Tưởng Linh Thục qua đời, cô phải chú ý đến tâm tình của anh, còn phải chăm sóc Lệ Đề ở trong nhà. Giản Trì Hoài giơ tay sờ sờ mặt của cô, " anh biết rồi. "" biết cái gì? " Chử Đồng hỏi ngược lại." những gì em nói với anh, anh nghe hiểu hết. Anh đi dạy trước. "" vâng. "Thành bạn học của Bàng Tô gọi điện thoại cho cô ta, Bàng Tô còn cảm thấy giật cả mình. Cách thời gian Tưởng Linh Thục qua đời mới không quá nửa tháng, Giản Trì Hoài đã đi dạy lại rồi?Cô ta bước vào phòng thay quần áo, lựa mấy bộ đồ mới mua chuẩn bị mặc lên người, nhưng sau khi suy nghĩ lại một chút, lại chọn bộ đồ có màu sắc đơn giản bình len màu tro thuốc lá phối hợp với áo khoác dài màu đen, sẽ không khiến cho cả người nặng nề buồn bã, cũng sẽ không xinh đẹp làm cho người ta khó chịu. Bàng Tô sửa sang lại tóc tai, sau đó lái xe tới trường Giản Trì Hoài bước vào giảng đường, Bàng Tô đang chăm chú lật sách trong tay. Nghe thấy trên bục giảng truyền tới động tĩnh, lúc này cô ta mới ngẩng đầu Trì Hoài đã bỏ lỡ không ít chương trình dạy, vì vậy suốt hai tiết học, anh đều không hề tiêu phí thời gian dư thừa để đặt câu hỏi. Sau khi tiếng chuông tan học vang lên, anh còn kéo thêm một lát, lúc này mới kết thúc chương trình dạy hôm sinh viên thu dọn đồ đạc lục tục ra khỏi lớp. Giản Trì Hoài cũng chuẩn bị rời đi. Sau khi Bàng Tô đứng dậy cũng đi theo ra Giản Trì Hoài sắp bước xuống bậc thang, Bàng Tô nhẹ giọng gọi, " giáo sư Giản. "Người đàn ông dừng lại bước chân, quay đầu lại nhìn cô ta, " có chuyện gì? "Loading..." không nghĩ tới thầy đi dạy lại nhanh như vậy. "Một tay Giản Trì Hoài cắm ở trong túi quần. Bàng Tô bước tới trước mặt anh. Người đàn ông từ trên cao nhìn chằm chằm xuống cô ta, " nhàn rỗi ở nhà cũng vậy thôi. "" gần đây tâm trạng của thầy đã khá hơn chút nào chưa? "" tốt hơn nhiều rồi, " Giản Trì Hoài tiếp tục hỏi, " còn cô? Người nhà họ Tưởng bên kia không tìm cô làm phiền nữa chứ? "" thầy còn không biết sao? " Khoé miệng Bàng Tô nhẹ cong lên, " hôm đó may nhờ có Đồng Đồng chạy tới. Cô ấy nói một tràng vô cùng hợp tình hợp lý, giải vây giúp tôi đấy. "" tôi biết, bàn về phương diện năng lực xử lý những tình huống như vậy, từ trước đến giờ cô ấy luôn giỏi hơn so với tôi. Giải phẫu vốn là do chính bản thân tôi khăng khăng đòi tiến hành, không liên lụy đến cô, cũng là mong ước ban đầu của tôi. Bây giờ như vậy, không có gì tốt hơn nữa. "Nét cười trên khóe miệng Bàng Tô có chút mất tự nhiên, cô ta vén tóc ra sau tai, " vâng, lúc ấy tôi hẳn nên trực tiếp gọi điện thoại cho Đồng Đồng. "Vẻ mặt Giản Trì Hoài không hề có biểu lộ dư thừa, cũng không đáp lời. Ở bên cạnh, từng nhóm sinh viên đi ngang qua. Bàng Tô cảm thấy không khí có chút lúng túng, nhưng có mấy lời nếu cô ta không nói ra, bình thường quả thật ngay cả cơ hội gặp riêng Giản Trì Hoài cũng rất tay cô ta ôm quyển sách, khuôn mặt mỉm cười, " thầy cũng đừng nói liên lụy với không liên lụy mãi thế. Đồng Đồng là bạn của tôi, thầy đương nhiên cũng vậy. Người bình thường tôi có thể trò chuyện cùng rất ít...... Tôi mặc dù đã hạ xuống một quyết định rất khó khăn, nhưng tôi vẫn thấy không thẹn với lòng mình. "Giản Trì Hoài gật đầu một cái, " ừ. "Bàng Tô cẩn thận xem xét nét mặt của Giản Trì Hoài, muốn suy đoán tâm tư mà anh giấu giếm trong lòng, cho dù là một chút xíu thôi cũng được. Hôm đó ở trong phòng mổ ôm nhau một cái, cho đến nay cô ta vẫn không thể quên được. Anh ôm cô ta chặt như vậy, rõ ràng coi cô ta là chỗ dựa vững chắc nhất, cũng biết rõ người anh ôm chính là cô ta. Bàng Tô chưa từng nghĩ tới, Giản Trì Hoài sẽ coi chuyện này như thể cho tới bây giờ chưa từng xảy là bước tiến đầu tiên của bọn họ. Cô ta đến giờ phút này vẫn có thể nhớ kỹ cảm giác khi khuôn mặt của người đàn ông dán sát vào trước người của cô ta. Rung động, trái tim đập rộn lên, cả người cô ta tựa như một bức tượng đá cứng ngắc, chỉ có thể nghe tiếng trái tim của mình nhảy lên thình mà sau đó, cô ta ở bệnh viện gặp nguy, bị người ta vây quanh công kích, cô ta gọi điện thoại cho anh cầu cứu, nhưng người tới lại là Chử Tô một chút cũng nắm bắt được người đàn ông ở trước mặt này. Sự việc kia anh luôn im lặng không hề đề cập tới, chẳng lẽ anh thật sự xem cô ta là không khí? Hay là, bất kể là ai đứng ở đó, đối với anh lúc ấy mà nói, đều có thể ôm một cái, chỉ là tìm sự an ủi mà thôi?Bàng Tô đảo tầm mắt sang chỗ khác, làm bộ như vô tình mở miệng nói, " Nguyệt Nguyệt đâu rồi? Khỏi bệnh rồi chứ? "" tốt rồi. "" Đồng Đồng cũng thật sự vất vả rồi. Còn chuyện xảy ra hôm đó trong phòng mổ, tôi trước sau vẫn cứ cảm thấy trong lòng Đồng Đồng có hiểu lầm......"Ánh mắt Giản Trì Hoài rơi vào trên khuôn mặt cô ta, " phòng mổ, chuyện gì? "Câu hỏi này, thiếu chút nữa đã khiến cho Bàng Tô bối rối. Khoé miệng cô ta khó khăn kéo lên, " chính là lúc cô ấy bước vào, chúng ta......"Giản Trì Hoài làm dáng vẻ như chợt nhớ ra, sau đó mỉm cười, rồi cho hai chữ " không đâu. "" không đâu cái gì? " Bàng Tô cũng thử nói đùa, " mặc dù mối quan hệ giữa tôi và Đồng Đồng cũng không tệ lắm, nhưng dù sao cô ấy cũng là phụ nữ, mà người phụ nữ nào cũng biết ghen. "" thật sao? " Giản Trì Hoài thờ ơ hỏi ngược lại." đương nhiên là thật, " Vẻ mặt Bàng Tô có chút nghiêm trọng và lo lắng, " nhưng loại chuyện này, tôi cũng không tiện giải thích thêm cái gì với cô ấy cả. Dù sao hôm đó, thật sự là chuyện gì cũng đều không có. Giáo sư Giản, nếu thầy cảm thấy dễ nói chuyện, giải thích với cô ấy đi. Tôi không muốn cô ấy hiểu lầm tôi chuyện gì cả. "" cô ấy sẽ không đâu. " Giản Trì Hoài nói xong, nâng cổ tay lên nhìn xuống đồng hồ, hình như là muốn rời chân Bàng Tô nhẹ nhàng lướt qua bên cạnh, " thầy đối với Đồng Đồng có lòng tin như vậy sao? "Một tay Giản Trì Hoài vẫn cắm ở trong túi quần, sau đó hướng Bàng Tô liếc mắt, " nếu cô đã sợ cô ấy hiểu lầm như vậy, thế thì từ nay về sau, chúng ta nên tránh gặp mặt nhau đi. Mặc dù bình thường cũng rất ít khi gặp gỡ, nhưng nếu cô cảm thấy như vậy còn chưa đủ, hay là, tiết học cũng đừng đi nữa. "Bàng Tô vạn vạn lần không nghĩ tới Giản Trì Hoài sẽ nói những lời như vậy. Cô ta mắt hạnh trợn tròn, trong mắt lộ ra vẻ khó tin, " lời này là của thầy sao? "" lời như vậy, cô cũng đừng cảm thấy khó chịu. "" tôi không phải có ý đó, " Bàng Tô gấp gáp giải thích, cũng nhanh chóng ngăn lại đề tài này, " có phải thầy cảm thấy thành tích của tôi không tốt, sợ tôi kéo tụt thi đua của lớp không? "" đương nhiên không phải. Chỉ là khi cô vừa nói như thế, tựa như nhắc nhở tôi. Tôi không muốn Chử Đồng mỗi giây mỗi phút đều phải sống trong sự hiểu lầm đối với người khác. Có một số việc, cô cảm thấy không ổn, trong lòng cô ấy nhất định sẽ càng thêm khó chịu. Vậy tôi hẳn nên tránh xa thì hơn. "Bàng Tô nghẹn họng nhìn trân trối. Chuyện này hoàn toàn không hề giống như trong dự đoán của cô ta. Đôi lông mày thanh tú của cô ta nhăn lại, " nhưng thầy cũng phải có một vài người bạn khác phái chứ? "" tôi còn thật sự không hề có bạn bè khác phái gì cả. "" tôi cũng không coi là bạn sao? Thầy đừng hiểu lầm, ý tôi nói chẳng qua chỉ là quan hệ bạn bè bình thường nhất mà thôi. "Tầm mắt Giản Trì Hoài cũng không hề rời khỏi gương mặt của cô ta, " trước kia không tính là thế. Cô nhiều lắm cũng chỉ là bạn bè của Chử Đồng mà thôi. Thế nhưng vì chuyện của mẹ tôi, cô đã phải lao tâm lao lực, vì vậy, tôi cũng coi cô là bạn. "Nghe xong những lời này của anh, Bàng Tô ngược lại không biết nên nói gì nữa. Thế nhưng vấn đề này lại không thể dây dưa quá lâu. Bàng Tô ép buộc bản thân mình phải có chừng mực, cô ta gắng gượng nặn ra một nụ cười, " vậy là được rồi, tôi đường đường có giáo sư Giản là bạn bè, không biết sau này trong kỳ thi có thể để cho tôi đi cửa sau được không nhỉ? "Giản Trì Hoài đương nhiên nghe ra được là cô ta đang nói đùa, muốn điều chỉnh lại bầu không khí lúc này, nhưng sắc mặt anh lại lạnh lùng trực tiếp từ chối, " không được. "Bàng Tô càng không biết làm thế nào để tiếp lời nữa. Giản Trì Hoài lần nữa nhìn đồng hồ, " tôi đi trước. "" vâng, " Bàng Tô ngây ngốc gật đầu, " gặp lại sau. "Mắt nhìn bóng lưng Giản Trì Hoài càng lúc càng xa dần, trong lòng Bàng Tô mơ hồ có một nỗi đau đớn đang lan tràn, mặc cho cô ta có làm thế nào để che giấu nhưng cũng không thể nào giấu Chử Đồng thức dậy, nghe thấy trong phòng thay quần áo có tiếng động truyền tới. Cô bước xuống giường, xỏ dép vào rồi đi vào, thấy Giản Trì Hoài đứng trước tủ treo quần áo, đang lựa chọn nữ trang. Chử Đồng tiến lên ôm lấy hông của anh, " làm gì vậy? "" cầm tiền lương của Dịch Lục Soát không thể không làm việc. Bắt đầu từ hôm nay, anh muốn em đi làm. "Chử Đồng buông tay ra, đứng ở trước mặt Giản Trì Hoài, " trước mắt Nguyệt Nguyệt còn nhỏ, Lệ Đề cũng cần phải chăm sóc, em cũng không có ý kiến gì, anh lại keo kiệt như vậy sao? Cũng đâu phải sau này em không đi làm nữa. "Giản Trì Hoài sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, " anh cũng không thể để em ở nhà buồn chán như vậy mãi được. "" em biết anh muốn tốt cho em, nhưng em cũng ý thức được, em và Nguyệt Nguyệt đã xa cách nhau hơn một năm trời. Em vẫn luôn muốn bồi thường cho con bé đầy đủ. Bây giờ em ở bộ phận đời sống, có đôi lúc chỉ vì một tin tức, không mất mấy ngày mấy đêm căn bản không nắm bắt được. "Giản Trì Hoài đem bộ quần áo trong tay ướm thử lên người Chử Đồng, " vậy thì dễ thôi mà, làm việc khác đi. "" em còn có thể làm việc gì? "Giản Trì Hoài chọn được một chiếc váy đầm lông chồn đỏ rực. Trên cổ áo được trang trí một đoạn dây mảnh, tựa như đeo một chiếc vòng cổ tinh tế đẹp đẽ. Anh hài lòng nhẹ gật đầu. " mặc cái này đi. "" nổi quá. "" da em trắng, càng nổi bật càng đẹp mắt. " Giản Trì Hoài cầm quần áo nhét vào trong tay cô, " thay đi. "Anh lại chọn cho cô một cái áo da ngắn màu trắng, treo ở một bên, chờ cô ra mặc Đồng ngồi xe của anh đến Dịch Lục Soát. Tới bãi đậu xe, cô định đi thẳng tới bộ phận đời sống, nhưng lại bị Giản Trì Hoài gọi giật lại, " chờ một chút, hôm nay công ty có cuộc họp, em tham dự cùng anh đi. "" tham dự cuộc họp là việc của cán bộ cao cấp các anh, đối với một nhân viên nhỏ bé như em thì có quan hệ gì? "" quan hệ lớn, " Giản Trì Hoài bước tới, một phát kéo tay của cô qua, " đi nào. "Đi tới phòng họp ở tầng thượng của Dịch Lục Soát, Giản Trì Hoài đẩy cửa ra bước vào. Bên trong đã sớm ngồi đầy người, vây quanh cạnh chiếc bàn làm việc hình bầu dục. Ngoài cửa sổ là quang cảnh trời xanh mây trắng rộng lớn. Nghe thấy tiếng động mở cửa, tất cả mọi người đều đồng loạt đưa mắt nhìn Đồng có chút hoảng hốt, bước chân khựng lại, nhưng vẫn bị Giản Trì Hoài kéo bàn làm việc, chỉ còn hai ghế trống. Giản Trì Hoài nắm chặt tay của Chử Đồng, đầu tiên dẫn cô đi tới phía trước. Vị trí chủ toạ hướng nam là của anh. Trước tiên anh dẫn Chử Đồng đi tới ngồi xuống chiếc ghế đầu tiên ở bên phải của đó, Giản Trì Hoài cũng ngồi vào chỗ của mình. Quản lý Hoa bắt đầu dẫn dắt cuộc Đồng nhìn lấm lét bốn phía xung quanh, lúc này mới chú ý tới, đây là cuộc họp nội bộ của riêng ngành giải giải trí từ trước đến giờ là ngành hái ra tiền nhất của Dịch Lục Soát. Chử Đồng vểnh tai lên bắt đầu nghe ngóng. Quản lý Hoa tổng kết lại không ít, mỗi người cũng đều phát biểu ý kiến riêng của mình, rất là náo Trì Hoài lắng nghe nghiêm túc. Một hồi lâu sau, anh cắt lời của một người trong đó, " bộ phận giải trí mặc dù là ngành quan trọng nhất của Dịch Lục Soát, nhưng mọi người cũng đừng quên, kẻ hái ra tiền nhất của Dịch Lục Soát, không phải là mọi người ở đây, mà là những ngôi sao mà chúng ta nắm trong này, Chử Đồng đương nhiên là đồng ý một trăm phần trăm. Tựa như Giang Ý Duy, trong vòng một năm lợi ích mà cô đem lại cho công ty, thật sự không thể tính hết Trì Hoài ngay sau đó lại nói tiếp, " mà người liên quan mật thiết nhất với các ngôi sao, chính là người quản lý của bọn họ. Dịch Lục Soát chúng ta có cả một đội ngũ người quản lý, thế nhưng tư chất lại vàng thau lẫn lộn. Cho đến hôm nay, hẳn phải chỉnh đốn lại cho đàng hoàng. "" Giản tiên sinh, " Lúc này, một người đàn ông trung niên ngồi bên cạnh Chử Đồng vội vàng lên tiếng, " có thể là một vài người quản lý mới vừa được nhận vào làm, còn chưa hiểu rõ quy định của Dịch Lục Soát chúng ta......"" là do chưa hiểu rõ quy định, sau lưng nghệ sĩ của mình ký kết hợp đồng cùng một lúc với các thương gia, từ đó gây tổn thất đến lợi ích của công ty, thậm chí, còn lôi kéo dụ dỗ các nghệ sĩ đổi công ty, còn muốn biến các nghệ sĩ trong tay thành vật phẩm để buôn bán, ký hợp đồng cùng một lúc với mấy công ty, làm hại bọn họ chỉ có thể bị chôn vùi tài năng, từ đó đánh mất cơ hội thăng tiến. Tôi không có ở Dịch Lục Soát mấy ngày, mọi người liền cho là tôi thật sự cái gì cũng không biết sao? " Giọng điệu của Giản Trì Hoài giương cao, không giận mà uy, tầm mắt lạnh lùng quét về phía người đàn ông trung niên kia. Chử Đồng hướng ông ta liếc nhìn. Người đàn ông môi mỏng mím chặt, đôi con ngươi tựa như có thể toé ra nọ đã sớm bị dọa sợ đến mức không dám lên tiếng nữa. Ngón tay Giản Trì Hoài nhẹ gõ hai cái lên mặt bàn, " Dịch Lục Soát chúng ta, ở đội ngũ người quản lý này, từ trước đến giờ trông coi quá lỏng lẻo. Rất nhiều nghệ sĩ đều mang theo người quản lý của chính mình. Mà tất cả những công ty quản lý lớn nhỏ ở bên ngoài năng lực đều cao thấp không đồng nhất. Nếu muốn để cho các nghệ sĩ trong tay chúng ta tiến được xa hơn, kế hoạch đảm bảo được lợi ích này, chỉ có một biện pháp, Chử Đồng, em nói đi. "Chử Đồng không nghĩ tới mình lại bất chợt bị điểm danh. May là cô vẫn lắng nghe nghiêm túc, cũng có thể hiểu được ý của Giản Trì Hoài. Cô vừa vặn đón lấy lời của Giản Trì Hoài, " biện pháp tốt nhất, chính là thành lập một công ty quản lý của chính mình, đem những người quản lý ban đầu thống nhất lại hết, tất cả đều lấy ích lợi của công ty làm trọng. Nếu như có thể, đem tất cả quản lý ban đầu của các nghệ sĩ phân bổ lại một lần nữa. "" việc này không thể được, " Người đàn ông ngồi bên cạnh Chử Đồng lập tức phản bác, " không ít nghệ sĩ " dùng người theo tình cảm cá nhân ", đem người nhà của mình làm quản lý, chúng ta không có quyền bắt họ rút lui đổi người. "" nhưng điều này cũng thể hiện tính chất không chuyên nghiệp, không phải sao? "Người đàn ông càng tỏ ra khí thế ép người, " cô làm như vậy, không sợ các nghệ sĩ lớn sẽ rủ nhau đổi công ty chạy mất sao? Theo tôi được biết, thực tập sinh sau một đêm liền nổi tiếng của Dịch Lục Soát, Vương Ngọc Hàm, quản lý của cậu ta cũng chính là mẹ cậu ta. Cô cảm thấy, cậu ta sẽ chịu chấp nhận sự cải cách này của công ty sao? "Chử Đồng nâng tầm mắt lên, chú ý đến toàn bộ mọi người trong phòng họp. Tất cả đều đưa ánh mắt dồn hết về phía cô. Cô liếc nhìn Giản Trì Hoài, phát hiện ra người đàn ông đang cười như không cười nhìn chằm chằm vào cô. Cô ngược lại không sợ hãi chút nào. Nói không lại thì thôi, cũng sẽ không mất đi miếng thịt nào cả. Hai tay cô xếp lại đặt lên bàn, ánh mắt kiên định mà có lực, " Vương Ngọc Hàm, tôi nhớ người này. Sinh năm 1992, bộ phim điện ảnh đầu tay mà cậu ta nhận đóng đã khiến cho cậu ta sau một đêm liền nổi tiếng......"" phải, " Người đàn ông đắc ý nói, " cậu ta cũng là đối tượng trọng điểm mà công ty đang bồi dưỡng. "" ông nhầm lẫn, hay là ông đã quên mất Tống Giác? "" Tống Giác ngoại hình không bằng Vương Ngọc Hàm, Vương Ngọc Hàm lại còn biết ca hát......"Chử Đồng gật đầu, " ông nói không sai. Tống Giác so với Vương Ngọc Hàm mà nói, kém không chỉ là một chút. Thế nhưng độ hot bây giờ của cậu ta lại cao hơn nhiều so với Vương Ngọc Hàm, ngay cả giá trị thương mại cũng vượt xa Vương Ngọc Hàm, tại sao? " Tầm mắt Chử Đồng đột ngột rơi vào người đàn ông bên cạnh, cô tỏ ra nắm chắc mười phần nở nụ cười, " tin chắc rằng ai cũng sẽ không quên được sự kiện trang phục JP nửa năm trước. Vương Ngọc Hàm lúc đó, chính là người đang trong thời kỳ hưng thịnh nhất. Mẹ của cậu ta đương nhiên cũng muốn giúp cậu ta kinh doanh. Hôm đó, cái mũ trên đầu cậu ta là dùng một tờ báo cũ gấp thành rồi chụp lại đăng lên weibo, còn để lại một câu bình luận, chính là " đẹp trai vậy ta ". Ha, không ngờ rằng, nội dung trong tờ báo cũ này lại bị bạn trên mạng chụp màn hình rồi phóng lớn lên. Đó chính là trang báo ghi lại cuộc thảm sát kinh hoàng tại Nam Kinh *, phía trên còn có một cái lưỡi lê giơ lên thật cao. Mà Vương Ngọc Hàm lại đem nó đội ở trên đầu. Lúc ấy nổi lên sóng gió, chẳng lẽ mọi người đều quên mất rồi sao? "Người đàn ông nghe vậy, sắc mặt lúc xanh lúc trắng, không nói thêm được câu nào Đồng thở dài, " một người quản lý không chuyên nghiệp, có thể chỉ vì một động tác vô ý, khiến cho nghệ sĩ trong tay mình chưa kịp vụt sáng đã lụi tàn. Người quản lý của Tống Giác, lúc ấy là do Dịch Lục Soát thu xếp. Suốt một năm nay, anh ta phụ trách hình tượng và phát huy tiềm năng của Tống Giác, trợ giúp cậu ta nhận vai diễn điện ảnh, nhận đóng quảng cáo, còn cố tình dựng scandal. Chỉ cần không tổn hại đến danh dự của nghệ sĩ, scandal coi là cái gì chứ? "Lúc này trong phòng họp yên tĩnh đến mức ngay cả một cây kim rớt xuống cũng có thể nghe rõ. Chử Đồng không có chút khiếp đảm hay sợ hãi nào, đem ý nghĩ của mình nói thẳng ra hết, " ví dụ như vậy, nhiều đến mức có đếm cũng không xuể. Đối với các ngôi sao mà nói, kẻ tài giỏi nhất, nhiều lắm cũng chỉ trụ được mấy năm nổi tiếng. Ai cũng hy vọng vào lúc mình lúc còn trẻ kiếm được thật nhiều tiền. Công ty nhóm người quản lý, được thành lập cũng chỉ vì sự phát triển tốt nhất của bọn họ. Tôi cũng không tin, bọn họ sẽ không đồng ý. "Quản lý Hoa ngồi ở đối diện nghe xong, đột ngột giơ tay lên vỗ. Những người khác cũng đều đồng loạt phản ứng, rối rít vỗ Đồng lập tức bối rối, đỏ mặt. Cô vốn chỉ cho là mình nói lung tung một chút thôi, không bị người ta chê cười là may rồi. Cô vội vàng xua tay, " đừng như vậy. "Một tay Giản Trì Hoài chống gò má. Một hồi lâu sau, quản lý Hoa thu tay về, tiếng vỗ tay lúc này mới dần dần tắt Đồng vẫn ngồi ở chỗ cũ. Giản Trì Hoài ngồi thẳng dậy, ánh mắt lướt qua mọi người, " nếu mọi người đều cảm thấy biện pháp này không tệ, tốt lắm, từ bây giờ liền bắt đầu tiến hành đi. Công ty quản lý sẽ được thành lập ở ngay trong tổng công ty Dịch Lục Soát. Sau này, tôi sẽ phái người có liên quan qua đó, cũng sẽ xuất ra phương án cụ thể và thông báo. Mọi người nhớ chú ý kiểm tra và nhận điện thư. Còn có, công ty quản lý này tôi sẽ giao toàn quyền cho Chử Đồng xử lý. Hy vọng mọi người có thể phối hợp hết sức. "Cái gì?Chử Đồng bấm mạnh vào bắp đùi của mình, cô không có nghe lầm chứ? Ánh mắt cô rơi về phía Giản Trì Hoài. Quản lý Hoa nghe xong, liền bừng tỉnh ra dẫn đầu vỗ tay, khiến cho Chử Đồng ngay cả một câu nói cũng không chen vào Trì Hoài tuyên bố tan họp. Từng nhóm người lần lượt đi ra ngoài. Chử Đồng thấy trong phòng họp chỉ còn lại hai người bọn họ, lúc này cô mới lên tiếng hỏi, " anh nghĩ như thế nào mà tới trên người em? Em không thể làm được đâu. Anh bảo em đi săn một vài tin tức còn đỡ. Quản lý công ty? Điên rồi sao? "" tại sao không được? Lại nói, anh cũng sẽ giúp đỡ em, sẽ không để cho em chiến đấu một mình đâu. "" em không muốn......"Giản Trì Hoài tươi cười, " em có biết một công ty quản lý, một năm có thể kiếm được bao nhiêu tiền không? "" em không rõ lắm. Kiếm được tiền, đó cũng là của anh. "" không, " Ánh mắt Giản Trì Hoài nghiêm túc nhìn chăm chú về phía cô, " anh có thể đem năm mươi phần trăm lợi nhuận chia cho em. "Chử Đồng im lặng. Mặc dù cô không rõ lắm rốt cuộc có thể kiếm được bao nhiêu tiền. Nhưng mà...... một năm thế nào cũng hẳn là tám con số trở lên đi?Cô thế nào cứ có cảm giác rằng trên trời vừa bất chợt rớt xuống một cái bánh nướng, một phát liền đem cô đập thành một phú bà nhỉ?Giản Trì Hoài kéo tay cô đứng dậy, đi tới trước cửa sổ sát đất, xa xa nhìn về một tòa tháp nhọn thật cao. Anh kéo Chử Đồng tới trước người, dang hai cánh tay của cô ra. Anh cũng giơ hai cánh tay ra giống như vậy rồi nắm chặt hai tay của cô, " trước kia không phải em đã nói rồi sao? Giữa vợ chồng phải ngang hàng với nhau, yêu đương cũng phải ngang hàng. Chử Đồng, bây giờ anh sẽ cho em cơ hội này, cho em vốn liếng để ngang hàng với anh. Anh sẽ đứng ở phía sau lưng em, anh sẽ để cho em càng bay càng cao. Cho đến một ngày em dừng lại xem thử, em sẽ phát hiện ra rằng chúng ta đã đứng ở chung một chỗ. Từ đó về sau, em cũng không cần phải ngước mắt nhìn anh nữa, hiểu chưa? "* Thảm sát Nam Kinh, cũng thường được gọi là vụ "Cưỡng hiếp Nam Kinh", là một vụ tội ác chiến tranh do quân đội Nhật Bản tiến hành bên trong và xung quanh Nam Kinh, Trung Quốc sau khi thành phố này rơi vào tay Quân đội Thiên hoàng Nhật Bản ngày 13 tháng 12 năm 1937. Thời gian diễn ra cuộc thảm sát vẫn chưa được biết rõ, dù bạo lực đã kết thúc trong vòng sáu tuần, cho tới đầu tháng 2 năm khi chiếm đóng Nam Kinh, quân đội Nhật Bản đã thực hiện nhiều hành động tàn ác như hãm hiếp, cướp bóc, đốt phá và hành quyết tù binh chiến tranh cũng như thường dân. Dù những vụ hành quyết diễn ra trong bối cảnh nhiều binh lính Trung Quốc giả dạng làm thường dân, một số lớn dân thường vô tội đã bị quy là các chiến binh địch và bị giết hại, hay đơn giản bị giết ở bất kỳ hoàn cảnh nào có thể. Một số lớn phụ nữ và trẻ em cũng bị giết hại, khi những vụ hãm hiếp và giết người ngày càng lan rộng ở cả những vùng ngoại ô Nam số thương vong cụ thể là một chủ đề được bàn cãi hết sức gay gắt giữa các nhà nghiên cứu. Các ước tính từ lên đến người. Con số người lần đầu tiên được Harold Timperly, một nhà báo tại Trung Hoa trong thời gian này đưa ra vào tháng 1 năm 1938. Con số này có lẽ bao gồm cả những người bị thảm sát ở những vùng xung quanh thành phố Nam Kinh trong thời gian chiếm đóng của Nhật Bản. Ôn Kiều ôm đầu của mình, nghe lời của Giản Thiên Thừa nói, một hồi lâu vẫn chưa hồi thần lại đau đớn trên lưng, trên đầu càng lúc càng lớn. Ai cũng không hề bước tới giúp đỡ bà ta. Ôn Kiều lảo đảo chống người dậy, tóc tai bù xù, khuyên tai cũng trong lúc giằng co mà rớt mất một cái. Ánh đèn chiếu vào khuôn mặt của bà ta, tái nhợt hoàn toàn, tựa như bỗng nhiên già đi mười tuổi." ông nói cái gì, ông lặp lại một lần nữa? " Hai tay Ôn Kiều xuôi ở bên người, " nước trái cây gì? Thuốc gì? "Chử Đồng hướng Giản Trì Hoài liếc nhìn, sau đó lui trở về bên cạnh anh. Nhìn Ôn Kiều như vậy lại cảm thấy người phụ nữ này bây giờ thật đáng Thiên Thừa vung vẩy cánh tay của mình, sắc mặt lạnh lùng. Tầm mắt của Ôn Kiều rơi vào trên bụng mình, lúc lên tiếng lần nữa, trong miệng đều là cắn răng nghiến lợi mà chất vấn, " tôi đi theo ông nhiều năm như vậy, toàn bộ tuổi thanh xuân tất cả đều dồn hết lên người ông, ông lại lén lút bỏ thuốc tôi sao? "" từ ngày bà theo tôi trở đi, bà hẳn phải biết, tôi không thể nào cho bà một đứa con. " Lời của Giản Thiên Thừa vừa tuôn ra khỏi miệng, tràn ngập sự lạnh lùng." vậy những lời ngon tiếng ngọt mà ông đã từng nói thì sao? "Ông nội đỡ bà nội, liếc nhìn vở hài kịch ầm ĩ này, " các người có lời gì muốn nói thì đi ra ngoài mà nói, đừng quấy rầy sự yên tĩnh của chúng tôi! "Tầm mắt Ôn Kiều quét về phía Giản Trì Hoài, có chút châm chọc, lại có chút đau buồn, " không phải cậu đã nói, đứa bé trong bụng tôi là máu mủ của nhà họ Giản các người sao? Cậu đã đồng ý để cho tôi được gả vào cửa, còn bảo tôi hôm nay đến nhà nữa. Tất cả mọi chuyện đều do cậu nói! "Hai tay Giản Trì Hoài khoanh lại trước ngực. Sự lạnh nhạt trong mắt, so với Giản Thiên Thừa lại càng sâu sắc hơn. Anh lạnh lùng nhìn chằm chằm khuôn mặt của Ôn Kiều, " đúng là tôi đã nói, nhưng tôi chưa từng nói sẽ chấp nhận loại con hoang. "Ôn Kiều nghiến răng, " Giản Trì Hoài, tất cả mọi chuyện đều do cậu bày ra đúng không? Cậu lừa tôi chạy tới chỗ này, chính là muốn thấy tôi bị bêu xấu có phải không? "" bà đi đi. Từ nay về sau, chúng ta sẽ không liên quan gì với nhau nữa. " Giản Thiên Thừa xua tay, không muốn tiếp tục dây dưa." ông nói nghe thật dễ dàng. Không liên quan? " Ôn Kiều cao giọng, " là ai đã nói, đối với tôi thật lòng thật dạ, đời này kiếp này chỉ yêu một người phụ nữ duy nhất là tôi? Là ai đã nói đợi đến sau khi Tưởng Linh Thục chết, sẽ cưới tôi? Là ông, là ông đã hứa hẹn thề thốt với tôi rằng tôi là người duy nhất ông yêu từ đó đến nay. Bây giờ, tôi già rồi, ông lại nói với tôi rằng sẽ không liên quan với nhau nữa sao? "Giản Thiên Thừa tựa như bị người ta lột da, thẹn quá hoá giận. Bây giờ nhìn Ôn Kiều ở trong mắt của ông ta, đâu còn nửa phần yêu kiều quyến rũ như năm xưa nữa?Ông ta chỉ cảm thấy ghê tởm. Giản Thiên Thừa hung hăng hất tay một phát, tiếng động vang dội khắp trong phòng khách rộng lớn. Giản Trì Hoài xoay người lại, ánh mắt liếc nhìn thật sâu về phía di ảnh của Tưởng Linh lòng anh thầm nhủ, " mẹ, mẹ có nhìn thấy không? Người phụ nữ này đã giằng co với mẹ suốt mấy chục năm trời kia. Mẹ cứ yên tâm đi. Đừng nói là để cho bà ta bước chân vào cửa nhà họ Giản, từ nay về sau, con sẽ khiến cho bà ta không còn mặt mũi để bước vào cửa nhà của chính bản thân mình nữa. "Loading...Ôn Kiều ở trước mặt Tưởng Linh Thục, từ trước đến giờ luôn vỗ ngực tự xưng là mình tài giỏi lợi thế hơn. Giản Thiên Thừa yêu bà ta, bà ta cho là mọi người đều biết. Thế nhưng đến cuối cùng, ngay cả chính bản thân bà ta cũng không hiểu rõ được người đàn ông giờ, quá đau ảnh của Tưởng Linh Thục được đặt ở ngay giữa phòng khách. Sự việc xảy ra hôm nay là một vở kịch khôi hài. Thế nhưng nếu Tưởng Linh Thục vẫn còn sống, thứ mà bà muốn nhìn thấy nhất hẳn chính là cảnh tượng Kiều sờ soạng nửa gương mặt đã sưng lên của mình. Giản Thiên Thừa lạnh lùng liếc nhìn bà ta, " đứa bé này là của ai, bà đi tìm người đó đi. "" nhiều năm như vậy, Giản Thiên Thừa, ông có yêu tôi không? "Chử Đồng liếc nhìn bà ta. Bây giờ là lúc nào rồi mà bà ta vẫn còn vướng mắc vấn đề này Thiên Thừa ở ngay trước mặt cả nhà, có thể nói được cái gì? Ông ta lạnh mặt nói, " sau này, đừng để tôi gặp lại bà nữa. "" xem ra, tôi thật sự là mắt bị mù rồi. " Ôn Kiều buông thõng tay xuống, nước mắt không nhịn được trào ra Thiên Thừa chỉ chỉ những tấm hình trên mặt đất, " bà có thể làm ra được chuyện này, cũng đừng trách tôi tuyệt tình. "Ôn Kiều im lặng, mi mắt rũ xuống, nước mắt không nhịn được từng hàng chảy xuống. Đứa bé này, ban đầu bà ta cũng không muốn giữ lại, bởi vì bà ta cũng không biết Giản Thiên Thừa đến tột cùng là của người nào. Bà ta cũng thật sự có một người đàn ông khác. Vào lúc bà ta bị Giản Thiên Thừa gây tổn thương sâu sắc nhất, bà ta cô đơn như thế, luôn phải tìm một người để dựa dẫm một chút mới có thể vượt qua giấc mộng, hoàn toàn bị đánh tan nát, vỡ thành mảnh vụn, không có cách nào chạm tới được tay Ôn Kiều bưng lấy mặt. Ông nội ra lệnh bảo người đánh đuổi bà ta ra giúp việc lôi kéo bà ta ra ngoài. Ôn Kiều rốt cuộc trong lòng vẫn không cam tâm. Chử Đồng nhìn thấy bà ta như vậy, không khỏi tiến bước lên, " Ôn Kiều, tôi có lời muốn nói với bà. "Ôn Kiều hất tay của người giúp việc tay ra. Tầm mắt Chử Đồng rơi vào trên bụng bà ta, " bất kể bà đã từng có cuộc sống huy hoàng như thế nào, bây giờ trời cao cho bà cơ hội này, bà nên quý trọng cho thật tốt. Đứa bé là vô tội, nó sẽ trở thành chỗ dựa quan trọng nhất để bà vượt qua được cuộc sống chật vật này. Bà vẫn có thể sinh nó ra. "" ha, sinh nó ra, sau đó chờ các người nhìn tôi mà chê cười sao? "Khuôn mặt Chử Đồng không chút biểu tình nhìn bà ta chằm chằm, " bây giờ bà đã như vậy, chê cười bà...... cũng coi là cười xong rồi. Hơn nửa đời người bà đã hao phí cho một người đàn ông rồi. Thời gian còn lại, nên có đứa bé để đền bù. "Ôn Kiều ngây ngẩn lắng nghe. Tầm mắt bà ta nhìn thẳng vào Chử Đồng. Trong mắt Chử Đồng hoàn toàn là bình tĩnh. Chóp mũi bà ta bỗng nhiên chua xót, nước mắt lại lần nữa rơi Thiên Thừa hung hăng liếc nhìn Chử Đồng, sau đó ánh mắt quét về phía người giúp việc đang sợ run ở đằng sau. " còn đứng ì ra đấy làm gì, đuổi ra ngoài! "Người giúp việc định tới lôi Ôn Kiều đi. Bà ta lui sang bên cạnh, " không cần, tự tôi có thể đi. "Hành động yêu thương tình cảm nhất mà Giản Thiên Thừa làm đối với bà ta, chính là mỗi lần sau khi xong chuyện, lại lấy cho bà một ly nước ép trái cây tươi. Có đôi lúc, là ông ta tự mình làm, có lúc, lại gọi lễ tân khách sạn trực tiếp mang nhưng cho tới bây giờ Ôn Kiều chưa từng nghĩ tới, hành động dịu dàng kia, thì ra là do muốn bỏ thuốc độc độc đã giết toàn bộ hy vọng của bà ta xoay người lại. Trên người vẫn còn lưu lại sự đau đớn do mới vừa rồi bị Giản Thiên Thừa đánh đập. Ôn Kiều hầu như là tập tễnh rời đi khỏi tầm mắt của người nhà họ Trì Hoài hồi thần, sau đó bước tới trước di ảnh của Tưởng Linh Thục. Gương mặt ông nội căng cứng, " không giống ai cả. Già rồi còn không để cho người ta kính trọng. Tao thấy tuổi đời này của mày sống ở trên người con chó được rồi! "Giản Thiên Thừa giơ chân đá văng xấp hình trên mặt đất, cơm tối cũng không thèm ăn, đi thẳng lên Trì Hoài đặt một cái ly trước di ảnh của Tưởng Linh Thục, rót hơn nửa ly rượu đỏ. Bà nội gọi Chử Đồng tới, " Đồng Đồng, mau ngồi xuống với Trì Hoài đi. Hôm nay là ngày tốt lành, đừng để ý tới người ngoài nữa. "Chử Đồng đáp nhẹ tiếng, vui vẻ yêu kiều bước nhanh Giản Trì Hoài cũng quay trở lại trước bàn ngồi vào chỗ của mình. Bà nội tươi cười nói, " lúc này mới có chút cảm giác của năm mới. Cãi nhau ồn ào thật không thích. "" bà nội, ngày mai bà và ông nội đến Bán Đảo Hào Môn ăn Tết đi, dù sao Lệ Đề cũng đang ở đó. " Chử Đồng nói xong, đứng dậy gắp thức ăn cho ông bà nội." được được được, ngày mai chúng ta sẽ tới. "Sau khi ăn xong cơm tối, cho đến khi Giản Trì Hoài bảo tài xế đưa ông bà nội trở về, Chử Đồng cũng không thấy Giản Thiên Thừa đi đường trở về, Giản Trì Hoài chăm chú lái xe. Chử Đồng không khỏi tiến tới, đem mặt gối lên đầu vai Giản Trì Hoài, " ông xã, đừng nghiêm túc như vậy mà. "" nghiêm túc chỗ nào? " Giản Trì Hoài cười một tiếng, giơ tay vỗ vỗ đầu Chử Đồng." ba có thể oán hận hai chúng ta hay không? "" ông ấy hẳn nên biết ơn chúng ta mới đúng, giúp ông ấy xử lý xong cái sừng bị cắm. "Chử Đồng giơ cánh tay nhẹ nhàng khoác qua tay Giản Trì Hoài, " bất quá có chút việc, em cũng không rõ ràng lắm. Lúc ba thấy những tấm hình kia, ba tức giận là đúng, nhưng chuyện về đứa bé, cũng không hẳn là tuyệt đối. Nếu đã có quan hệ với nhau, chẳng lẽ chỉ bằng việc Ôn Kiều có uống thuốc, ba liền......"" hai người bọn họ mập mờ ám muội như vậy đến nay, trong lòng ba anh là rõ ràng nhất. Ông ta căn bản chưa từng nghĩ tới sẽ cho người phụ nữ này một đứa con. Ông ta sẽ đem quá khứ phong lưu của mình, dọn dẹp sạch sẽ tới mức không còn một mống. "" em hiểu tại sao anh lại muốn lừa gạt Ôn Kiều chạy tới nhà họ Giản. "Ánh mắt Giản Trì Hoài đang nhìn chăm chú về phía trước thu hồi lại, hướng Chử Đồng liếc nhìn, sau đó vuốt sống mũi của cô một cái, " em phối hợp cũng rất khá. "" đương nhiên rồi, phu xướng phụ tùy mà. "Trở lại Bán Đảo Hào Môn, Giản Trì Hoài mở cửa ra bước vào. Vú nuôi dắt theo Nguyệt Nguyệt, cùng Giản Lệ Đề ngồi trên một chiếc xe khác, bị rớt lại ở phía sau một đoạn dài, đến giờ vẫn chưa thấy mặt mũi. Trong nhà tối đen như mực. Hôm nay Giản Trì Hoài đã cho người giúp việc nghỉ Tết, bảo bọn họ sang năm mới thì hẵng quay trở Đồng không còn kịp thay dép nữa, cả người liền bị ẵm lên. Hai chân cô ôm lấy hông của Giản Trì Hoài. Người đàn ông cứ như vậy ẵm cô đi về phía tới đầu cầu thang, Giản Trì Hoài hình như đá phải thứ gì đó. Chử Đồng bảo anh coi chừng. Anb đặt Chử Đồng trên lan can, hai tay vòng chặt hông của cô rồi tiến tới hôn ôm lấy cổ của anh nhiệt tình đáp lại. Giản Trì Hoài càng kích động hơn, dưới chân không còn đứng vững, thiếu chút nữa ôm Chử Đồng từ trên cầu thang lăn người triền miên bước lên lầu. Cửa phòng ngủ bị Giản Trì Hoài không kịp chờ đợi đá văng ra. Đèn trong phòng cũng không hề bật lên. Bước vào trong, lảo đảo nghiêng ngả, Giản Trì Hoài bị tấm thảm dưới chân kéo trượt một phát, hai bóng dáng đang ôm nhau cùng ngã vào trong giường Đồng rên thành tiếng, giơ tay xoa xoa cái trán của mình. Khuôn mặt của Giản Trì Hoài chôn ở cần cổ cô, " sao vậy? "" với sức mạnh này của anh, con cũng sắp bị anh đụng ra được rồi. "" nếu thật có thể làm ra đứa bé, anh nguyện ý tiêu hết toàn bộ sức lực trên người mình. "Chử Đồng cười cười đẩy mặt của anh ra, " không đứng đắn. "" không đứng đắn...... vẫn còn ở sau đấy. " Giản Trì Hoài không hề cho cô cơ hội nói chuyện nữa, từng nụ hôn rơi trên môi nay, chạy tới chạy lui trong thời gian dài quá mệt mỏi, bảo mẫu dắt theo Nguyệt Nguyệt trở về, cũng không đi quấy rầy đôi vợ chồng trẻ, vừa khéo Nguyệt Nguyệt cũng đã ngủ thiếp đi ở trên xe, bà liền ẵm bé con trực tiếp trở về phòng của cần phải quan tâm đến ngày tháng là cuộc sống tốt đẹp nhất. Chử Đồng lật người qua, hai mắt nhắm chặt, còn chưa muốn tỉnh tay Giản Trì Hoài chống đầu nhìn cô. Khuôn mặt xinh đẹp mà rực rỡ, tựa như ánh mặt trời lúc này đang chiếu vào từ bên ngoài cửa đàn ông cúi người xuống hôn lên khuôn mặt của cô, lại thấy Chử Đồng bỗng nhiên mở mắt ra. Giản Trì Hoài lui người lại, mỉm cười nói, " năm mới vui vẻ. "Chử Đồng ngồi dậy, nơi cổ họng không ngừng nhẹ lăn, bàn tay phủ lên lồng ngực. Giản Trì Hoài nhìn cô, " bị sao vậy? "" bị anh hôn đến mức buồn nôn. "" em thật biết cách làm người khác mất hứng. " Giản Trì Hoài vén chăn lên định bước xuống Đồng hướng ra ngoài cửa sổ liếc nhìn. Đoán chừng là tối hôm qua ăn quá no. Cô còn nghĩ, chắc không phải thật sự mang thai chứ? Thế nhưng kinh nguyệt của cô mới qua hai ngày, cũng coi là bình thường. Nếu nói là nôn nghén, cũng không thể sớm như vậy quá, cô cũng đang chuẩn bị thử thai một chút. Hy vọng luôn luôn có, lỡ đâu trở thành thực hiện thì sao? Chử Đồng mới vừa rồi cũng đã nghe được hết thảy, cô nằm ở trên giường, lẳng lặng giãn nét mặt ra, nhìn Giản Trì Hoài cười giống như một đứa bé, một hồi lâu sau, Chử Đồng vươn tay về phía Giản Trì Hoài, anh nhanh chóng hiểu ý liền bước tới đỡ cô ngồi sư Tống cười híp mắt nhìn về phía Giản Trì Hoài, " chờ bảo bối nhà cậu sinh ra đời, có phải nên tặng cho tôi một phần lễ lớn không? Tôi dù sao cũng là người đầu tiên thấy được nó mà. "" nhất định. " môi mỏng của Giản Trì Hoài nhẹ mím lại, nét vui vẻ trong mắt không cần phải giấu người bước ra khỏi phòng siêu âm B, Chử Đồng nhìn vào những tờ đơn trong tay anh đang cầm, " bây giờ có cần phải lấy máu nữa không? "Giản Trì Hoài không chút do dự đem những thứ đó ném vào trong thùng rác bên cạnh trong tích tắc, " không xét nghiệm nữa, chúng ta về nhà. "Trên đường trở về Bán đảo hào môn, Chử Đồng liền thấy Giản Trì Hoài bấm điện thoại gọi về nhà, đầu kia chắc là người giúp việc bắt máy, Giản Trì Hoài nhờ gọi Tưởng Linh Thục ra nghe điện thoại, cũng không lâu lắm, cô nhìn thấy khóe miệng người đàn ông nhẹ cong lên, đem tin vui này thông báo cho Tưởng Linh Thục Đồng yên lặng rũ mắt xuống, bụng của cô vẫn còn bằng phẳng như lúc ban đầu, nếu không đi làm cuộc kiểm tra này, ai có thể biết được bên trong đang có một sinh linh đang lặng lẽ lớn lên?Tưởng Linh Thục nghe được tin tức này, kích động không chịu được, " bây giờ các con đang ở đâu? "" con và Chử Đồng đang về nhà. "" mau tới nhà một chuyến để mẹ xem một chút. "Giản Trì Hoài không nhịn được cười, " mẹ, có cái gì mà xem? Cũng đâu phải là ẵm trên tay, lại nói cô ấy đi chơi gần nửa ngày rồi, phải trở về nghỉ ngơi. "" ừ, ừ, đúng rồi, bây giờ là thời kỳ nhạy cảm để giữ thai, hôm nào mẹ sẽ đi qua thăm các con. "Giản Trì Hoài cúp điện thoại, vừa lái xe vừa nhìn chằm chằm điện thoại di động, có chút không yên lòng. Ngón tay không ngừng lướt tới lướt lui trên màn ảnh, hình như còn muốn gọi điện thoại cho ai nữa, Chử Đồng nghiêng người qua cầm lấy điện thoại di động của anh, " bây giờ trên người em có đến hai cái mạng, tập trung lái xe đi, được không? "Giản Trì Hoài không khỏi bật cười, bàn tay lúc đầu cầm điện thoại di động đặt lại lên tay lái, " anh đang suy nghĩ có nên gọi điện thoại cho ba mẹ em để thông báo một tiếng hay không. "" vâng, đương nhiên là nên rồi, mẹ em so với em còn nôn nóng hơn nữa, nói rằng nếu em cứ vẫn không mang thai thì sẽ phải cho em uống thuốc bắc......" Nét vui vẻ trên cánh môi Chử Đồng còn chưa hoàn toàn hiện ra liền cứng đờ lại, " mới vừa rồi anh còn do dự có phải là đang băn khoăn về chị của em không? "" anh không có vấn đề gì, chủ yếu là em thôi, ở trong mắt anh thì thấy không có gì cả, em cảm thấy thế nào? "" nếu đứa bé đã tới thì cũng không cần phải cố tình giấu giếm, chị của em sớm muộn gì cũng sẽ biết. Bây giờ chị ấy bình thản đón nhận tất cả, nếu chúng ta giấu nhẹm không nói ngược lại tỏ ra bản thân mình đã suy nghĩ quá nhiều rồi. "Giản Trì Hoài gật đầu đồng ý, " vậy cuộc gọi này em tự mình xử lý đi. "Chử Đồng thông báo qua loa với người trong nhà, chỉ nói sơ sơ là mới vừa phát hiện ra, Lý Tĩnh Hương vui mừng đến không chịu được, Chử Đồng cúp điện thoại xong, nhìn hướng về phía Giản Trì Hoài, " tại sao em cứ cảm thấy phản ứng của em trái lại rất ít so với mọi người? "" em không vui sao? "" em rất hào hứng. "Giản Trì Hoài quan sát cô một lượt từ trên xuống dưới, " chứ không phải là tỉnh dậy từ trong giấc mộng đẹp à? "Chử Đồng kề sát vào Giản Trì Hoài, tựa đầu lên bả vai của anh, " em có chút sợ hãi, em cảm thấy em vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng. "" cứ coi như là em một chút chuẩn bị cũng không có đi, nhưng mà anh đã chuẩn bị xong xuôi hết rồi, anh sẽ làm thật tốt. "Chử Đồng nghe xong, thật sự cảm thấy trong lòng thư thái ra không ít, hai người trở về Bán đảo hào môn, mới vừa dừng xe lại xong, Lý Tĩnh Hương và Chử Nguyệt Tình đã tới rồi. Hai người từ trên xe taxi bước xuống, Chử Đồng vừa mới cảm thấy thoải mái chợt vặn chặt chân mày lại, " chị, không phải đã bảo chị ở nhà nghỉ ngơi cho thật tốt sao? "" biết được tin con mang thai, chị con nằng nặc đòi cùng mẹ tới đây. " Lý Tĩnh Hương cũng xót xa con gái lớn, " mới bị sảy thai chưa được chừng mười ngày đã chạy tới chạy lui rồi. "Chử Đồng trông thấy thần sắc của Chử Nguyệt Tình tối xuống, cô vội vàng tiến lên khoác qua cánh tay của Chử Nguyệt Tình, " chị, vào phòng đi, mẹ, có thì có, mẹ cũng đừng quá lo lắng, chú ý tránh bị cảm lạnh là được rồi. "Mọi người lần lượt bước vào trong phòng, Lý Tĩnh Hương ngồi ở bên cạnh Chử Đồng không ngừng vội vã mở miệng hỏi, " Đồng Đồng, hôm nay mới vừa khám xong sao? Mang thai được bao lâu rồi? "Loading..." chỉ mới một tháng thôi. "Giản Trì Hoài cầm một tấm chăn mỏng giúp Chử Đồng đắp kín hai chân, sự vui mừng của Lý Tĩnh Hương bộc lộ rõ trong từng câu nói, " con có đặc biệt thèm ăn món gì không? Hôm nào mẹ làm xong mang tới đây cho con. "" mẹ không cần phải chạy tới chạy lui đâu, bên này không phải đã có người giúp việc rồi sao? " Chử Đồng ngồi một lát đã cảm thấy buồn ngủ, Chử Nguyệt Tình vươn tay về phía cô, " đi lên lầu nằm đi. "Chử Đồng đứng dậy trở lại phòng ngủ, cảm nhận sự ấm áp trong phòng càng khiến cho cô trở nên thoải mái, cô dựa vào đầu giường, Chử Nguyệt Tình rót nước cho cô, Chử Đồng nhìn lại, " chị, em không khát, chị mau ngồi xuống đi, đừng đi tới đi lui nữa. "" bây giờ chị không cần phải thận trọng nữa. " Chử Nguyệt Tình nhẹ giọng Chử Đồng chợt cảm thấy chua xót, Chử Nguyệt Tình ý thức được những lời mình vừa nói đã ảnh hưởng đến tâm tình của em gái, cô vội vàng sửa lời lại, " năm nay còn chưa qua hết thì đã có chuyện tốt như vậy, thật là vui. "" em cũng không biết cục cưng này tới là trong kế hoạch hay là ngoài ý muốn nữa. "Ánh mắt Chử Nguyệt Tình rơi vào trên bụng cô, " trong kế hoạch hết mà, dù sao Giản Trì Hoài vẫn luôn muốn được làm ba, hơn nữa cha mẹ đôi bên cũng đều đang mòn mỏi trông chờ nó tới. "Chử Đồng thật ra chỉ muốn ngăn chặn đề tài này lại, " chị, sang năm mới, chị ở nhà nghỉ ngơi cho thật tốt, trước đây em đã từng tiếp xúc qua mấy khoá học thú vị cũng không tệ lắm, có thể học cách cắm hoa hoặc làm bánh ngọt......"Cô không muốn cuộc trò chuyện của hai cô đều tập trung sự chú ý lên đứa bé của cô, đem so sánh hai người với nhau, chị cô rốt cuộc cũng sẽ thấy cảnh mà tủi mà, cũng giống như trước kia Chử Nguyệt Tình mang thai vậy, mặc dù ta cảm thấy mang thai là chuyện giữa hai vợ chồng, nhưng chung quanh luôn có những người lớn còn tỏ ra hào hứng hơn so với ta, ví dụ như...... Tưởng Linh Thục chẳng nói của Chử Nguyệt Tình đáp lời Chử Đồng còn đang cắm trong cổ họng, bên ngoài cửa phòng ngủ liền truyền tới ba tiếng gõ cửa dồn dập, Chử Đồng nói một tiếng " vào đi ", Tưởng Linh Thục đẩy cửa bước vào, phía sau còn dẫn theo Giản Lệ Đề khoác một chiếc áo choàng màu hồng nhạt. Động tác của Giản Lệ Đề còn nhanh hơn so với Tưởng Linh Thục, cô chạy đến mép giường, trước tiên lên tiếng chào hỏi, " chị Tình Tình, chị dâu. "Chử Đồng ngẩng đầu lên nhìn về phía Tưởng Linh Thục, " mẹ. "Tưởng Linh Thục " ừ " một tiếng đáp lời, lúc trông thấy Chử Nguyệt Tình, sắc mặt hơi thay đổi, hai người cũng không chào hỏi nhau, Giản Lệ Đề ngồi ở mép giường, " chị dâu, chúc mừng, chúc mừng, anh của em cuối cùng cũng đã toại nguyện rồi! "Chử Đồng mỉm cười, " thế nào mà còn đặc biệt chạy tới đây. "" đương nhiên rồi, đây là chuyện lớn của nhà họ Giản chúng ta mà, người thừa kế tương lai, tổng giám đốc nhỏ, có thể không háo hức được sao? "Tưởng Linh Thục nhìn con gái, khóe miệng cong lên, niềm vui sướng trong lòng muốn giấu cũng không giấu được, " Chử Đồng, thân thể cảm thấy thế nào? "" mẹ, con rất khoẻ, hiện tại không còn cảm giác không thoải mái nữa. " Chử Đồng ngoan ngoãn đáp Lệ Đề áp sát vào cô, sau đó hướng về phía Tưởng Linh Thục đang đứng, " mẹ, ban đầu lúc mẹ sinh anh con, được thưởng công không ít nhỉ? Chờ đến khi chị dâu con sinh được bé trai, mọi người dự tính thưởng cái gì đây? "Chử Đồng nghe xong vội vàng lên tiếng, " Lệ Đề! "Tưởng Linh Thục cười khẽ, " Lệ Đề nói đúng, đây vốn là quy tắc của nhà họ Giản, Chử Đồng, con cứ an tâm mà dưỡng thai là được rồi, bất luận là nam hay nữ, mẹ và cha con cũng đều thích. "" mẹ, con không cần thưởng công gì cả. "" chị dâu, chị bị ngốc à, không cần cái gì mà không cần, mẹ em lúc sinh được anh em, phần thưởng là một tòa biệt thự cộng thêm rất nhiều tiền đấy, đúng không mẹ? " Giản Lệ Đề hướng Tưởng Linh Thục nhẹ nháy mắt, " sau đó lại sinh được em, mẹ à, phần thưởng có nhiều con số không như vậy, mẹ có đếm hết được không? "Tưởng Linh Thục hướng cô chỉ chỉ, " con đấy, nếu cảm thấy hâm mộ thì con cũng nhanh chóng lên đi, sau này ba con với anh con cũng sẽ thưởng công cho con. "Chử Nguyệt Tình ngồi bên cạnh, một câu nói cũng không chen vào được, mang thai chính là như vậy, được tất cả mọi người nâng niu, được người thân hai bên cưng chiều. Cô ở trong một bầu không khí như vậy hiển nhiên là không thể hoà nhập nổi, nhưng cô lại không có cách nào để đứng dậy rời đi. Chử Đồng vỗ nhẹ lên đầu vai Giản Lệ Đề, chuyển sang đề tài khác, " năm mới có đi đâu chơi không? "" không có, chỉ đi chúc tết người lớn họ hàng thôi, bất quá sau này em ngược lại có thể thường xuyên đến đây chơi, em thích trẻ con mà. "Giản Trì Hoài từ bên ngoài bước vào, " cháu gái của em còn chưa sinh ra đâu, không cần phải thường xuyên chạy tới đây. "" anh, anh phải là người hiểu em rõ nhất chứ! " Giản Lệ Đề bất mãn lên Trì Hoài bước tới mép giường, Chử Đồng chợt nhớ tới một câu nói trước kia của Giản Trì Hoài, " yên tâm đi, anh của em rất thương yêu em, còn nói muốn coi em như con gái để cưng chìu. "" em biết, anh của em trước kia đối xử với em chính là như vậy. " Giản Lệ Đề đứng dậy, bước từng bước nhỏ đến bên cạnh Giản Trì Hoài, " con gái của anh sắp sinh ra đời, anh sẽ thương ai hơn vậy? "" sau này sẽ có người yêu thương em. "Giản Lệ Đề cau mày lại, " chưa gì đã thiên vị rồi? "Giản Trì Hoài liếc nhìn cô, " ở đây chơi với Chử Đồng thì được, nhưng không thể ồn ào, cũng không được tùy tiện lôi kéo chị ấy đi ra ngoài. "Buổi tối, Lý Tĩnh Hương vẫn đang ngồi trong phòng ngủ, người giúp việc bước vào nói rằng bữa tối đã chuẩn bị xong. Ăn cơm xong, Lý Tĩnh Hương và Chử Nguyệt Tình đi về trước, Giản Trì Hoài gọi tài xế đưa họ về. Dọc theo đường đi, Lý Tĩnh Hương không ngừng trò chuyện với Chử Nguyệt Tình, sắc mặt cô mệt mỏi nhưng vẫn luôn đáp lại từng câu đến nhà, Lý Tĩnh Hương lịch sự đưa tiễn tài xế, hai mẹ con đứng trước toà nhà, ánh mắt Chử Nguyệt Tình xa xa hướng về phía trước, " mẹ, bây giờ Đồng Đồng mang thai, có phải tảng đá lớn trong lòng mẹ đã có thể buông xuống được rồi hay không? "Lý Tĩnh Hương liếc nhìn cô con gái lớn, bà đúng là có suy nghĩ như vậy, trước kia luôn cho rằng Chử Nguyệt Tình không bình thường, hai mẹ con cũng không thể nói chuyện nghiêm túc với nhau được. Hôm nay cô đột nhiên tỉnh táo như vậy, Lý Tĩnh Hương ngược lại trong nhất thời cũng giật cả mình, một hồi lâu sau mới gật đầu nói, " đúng vậy, có con rồi, lòng mẹ cũng yên tâm hơn. Trước kia chỉ sợ hai nhà xa cách nhau quá lớn, một ngày nào đó chúng nó sẽ chia tay. Sau đó, ngược lại thấy Trì Hoài đối xử với Đồng Đồng rất tình cảm, nhưng trước sau giữa chúng nó vẫn luôn vướng mắc chuyện của con, từng bước một đều nơm nớp lo sợ mà đi, đến bây giờ coi như đã có được kết quả tốt đẹp, vì thế mẹ đặc biệt phấn khởi." đúng vậy, " Chử Nguyệt Tình đón lời của Lý Tĩnh Hương mà nói tiếp, " Đồng Đồng thật hạnh phúc. "Lý Tĩnh Hương kéo tay của Chử Nguyệt Tình qua, " Tình Tình, số của con thật không tốt, nhưng dù sao bây giờ em gái của con cũng đã ổn định, sau này chúng nó sẽ quan tâm giúp đỡ con, con còn trẻ, vẫn có thể vượt qua được. ""dạ. " Chử Nguyệt Tình nhẹ đáp một tiếng. Lý Tĩnh Hương kéo cô bước vào trong, " vào nhà thôi, ba con đoán chừng đã từ nhà vườn trở về rồi. "Chử Nguyệt Tình thong thả bước đi, bóng đèn ở cửa vào toà nhà mờ tối. Bước sang năm mới, vẫn còn có thể nghe được từng đợt tiếng pháo trúc, Chử Nguyệt Tình quay đầu nhìn lại, thấy cánh cửa đen kịt, chỉ còn hai cái bóng bị kéo ra thật dài. Trông thấy người khác hạnh phúc, cô liền nghĩ đến Cố Thanh Hồi, nghĩ đến đứa bé của cô. Nếu như thời gian có thể quay ngược lại thì tốt biết bao? Mọi người xung quanh đều đang cười nói vui vẻ, nhưng lòng cô lại đang chảy máu, rơi nước mắt, chỉ là không ai nhìn thấy được mà Ý Duy ngồi xe bảo vệ trở về nhà, trợ lý cầm mấy túi quần áo trong tay, " mấy ngày nữa lại phải đi làm, một năm trôi qua thật mau. "" đừng nói là mấy ngày, xuân đi xuân tới, đợi đến khi người ta hoa tàn bướm bay cũng không xa lắm. "Trợ lý bật cười, " đi thôi, tôi giúp cô xách quần áo. "" quên đi, để đó cho tôi. " Giang Ý Duy nhận lấy túi quần áo, " bây giờ là kỳ nghỉ của cô, còn bắt cô chạy tới chạy lui mãi sao. "Trợ lý ngồi xe quay về, mấy ngày nay Giang Ý Duy trở về biệt thự ở, ba mẹ cũng đang ở đây, cô vừa định cửa mở ra bước vào, liền thấy một chiếc xe từ trong bóng tối trượt ra, mà cô cũng nhận ra được ngay đó là xe của Ý Duy chợt nổi lên một chút mong đợi, người đàn ông lái xe đến bên cạnh cô, sau đó hạ cửa sổ xe xuống, " mới về à. "" anh có chuyện gì sao? "" hôm giao thừa tại sao lại gọi điện thoại cho anh? "Trái tim của Giang Ý Duy âm thầm bị khoét ra một lỗ, " không cẩn thận gọi lộn số. "" nếu gọi lộn số, em đại khái có thể trực tiếp ấn tắt, tại sao còn đi nói chuyện với cô ta? "Giang Ý Duy nghe vậy chợt cười khẽ, trong con ngươi lặng lẽ tràn ngập sự giễu cợt, " tôi đang định cúp máy thì Du tiểu thư lên tiếng không buông tha, tôi còn chưa kịp mở miệng thì người ta đã cảnh cáo tôi một trận, chắc là do nhân duyên của Ân thiếu với phụ nữ ở bên ngoài quá tốt, vì thế Du tiểu thư mới có thể không yên lòng như vậy. "" đừng có lôi kéo anh vào những chuyện vớ vẩn đó, anh chỉ hỏi em một câu, em gọi cho anh cú điện thoại kia có phải là do không kiềm chế được? Nhớ anh sao? "" anh nghĩ nhiều rồi. " Giang Ý Duy rũ mi mắt xuống, " Ân Thiếu Trình, ba mẹ tôi đều đang ở đây, nếu họ nhìn thấy anh, anh sẽ không thể ung dung mà rời đi được đâu. "" họ cũng biết chuyện của chúng ta sao? "Nét cười trên khoé miệng Giang Ý Duy càng hiện ra ngập tràn ý tứ sâu xa, ban đầu cô qua lại với Ân Thiếu Trình, ôm một trái tim thật lòng thật dạ, khi ba mẹ hỏi tới, cô cũng không hề giấu giếm, sau đó bị lưu sản, cũng là mẹ cô đến đây chăm sóc, họ làm sao có thể không biết chuyện đây? " Tính tình của ba tôi thật sự không tốt, anh đi đi. "" em lên xe đi, chúng ta nói chuyện đàng hoàng với nhau một chút. "" tôi với anh chẳng còn gì để nói cả, Ân Thiếu Trình, bây giờ rốt cuộc là tôi đang dây dưa anh hay là anh bám lấy tôi đây? "Ân Thiếu Trình vặn chân mày, anh không muốn đối mặt với cô vợ chưa cưới đang ở nhà, có thể tưởng tượng được đối với Ân Thiếu Trình anh phụ nữ cho tới bây giờ cũng không phải là số ít. Anh cũng không biết tại sao, cứ cho là ma xui quỷ khiến đi, Giang Ý Duy càng xa cách anh, anh lại càng không muốn buông Giang Ý Duy nói những lời này cũng không phải là hù dọa Ân Thiếu Trình. Nếu quả thật bị người trong nhà nhìn thấy, đoán chừng có thể sẽ xách cây lau nhà bước ra đánh cho Ân Thiếu Trình một trận. Cô xoay người muốn đi vào nhà, Ân Thiếu Trình đẩy cửa xe ra bước xuống, Giang Ý Duy quay đầu lại, hướng anh trừng mắt, " không cho phép bước lên trước một bước nữa! "Người đàn ông xấu xa cười một tiếng, " em cấm được anh sao? "" Ân Thiếu Trình, anh sẽ hối hận. "Ân Thiếu Trình theo sát tiến lên hai bước, " Ân Thiếu Trình anh làm việc, coi như là hối hận, vậy thì cũng tự gánh chịu thôi, Giang Ý Duy......"Cô gái đẩy cổng sắt ra, nghiêng đầu nhìn hướng Ân Thiếu Trình, " lời này là do anh nói đấy. "" ừ, anh nói. "Giang Ý Duy bước vào trong, cũng không đóng cửa lại, Ân Thiếu Trình nghênh ngang đi tới cửa, chợt thấy Giang Ý Duy đang đi về phía mình, trong tay dắt theo một con chó nâu có thân hình to lớn, con chó kia nhe răng nanh ra, " gâu gâu gâu -" chân trước mạnh mẽ bổ về phía trước, nếu không phải nhờ Giang Ý Duy giữ lại, Ân Thiếu Trình đã sớm bị nó xô ngã nhào xuống đất rồi. Giang Ý Duy hơi buông lỏng sợi dây trong tay một chút, con chó xông lên phía trước đuổi theo mấy bước, Ân Thiếu Trình chật vật mở cửa xe ra, đến cửa sổ cũng đều đóng lại Ý Duy đứng ở bên ngoài cười khẽ, hai chân trước của con chó hung hăng cào mấy cái lên cửa sổ thuỷ tinh, Giang Ý Duy kéo kéo sợi dây, " đi thôi, vào nhà bảo ông ngoại cho mày ăn thịt nướng nha. "Nơi cổ họng Ân Thiếu Trình nhẹ nuốt xuống, ngơ ngẩn nhìn mấy dấu chân chó trên cửa sổ xe. Về đến nhà, Ân Thiếu Trình bị con chó kia sủa doạ đến mức lúc này trong lòng vẫn còn đang hoảng hốt, Tiểu Du bước tới, hai người cũng không nói với nhau câu nào, Ân Thiếu Trình tắm táp xong xuôi nằm lên giường, Tiểu Du do dự liên tục, đi tới mép giường, " chúng ta kết hôn sớm đi. "" có ý gì? "" em mang thai rồi. "Ánh mắt Ân Thiếu Trình lạnh lùng nhìn về phía cô ta, " rồi sao? "" anh muốn cho bụng của em nổi to lên sao? Tháng sau liền kết hôn ngay đi, thừa dịp bây giờ còn chưa nhìn ra. "Ân Thiếu Trình chợt cười lạnh, " kết hôn? Con của em là của tôi sao? "Tiểu Du hơi đổi sắc mặt, vươn tay ra chỉ Ân Thiếu Trình, " lời này của anh là có ý gì? "" có ý gì sợ là trong lòng em rõ ràng nhất rồi, chúng ta bình thường ngay cả số lần gặp mặt nhau cũng không nhiều, còn chưa có kết hôn, đương nhiên cũng không cần thiết phải thực hiện nghĩa vụ vợ chồng gì đó, tôi đã từng chạm vào em, em muốn nói nó không phải là con của tôi cũng được, cứ để cho nó lớn lên trong bụng em. Nuôi đến khi có thể làm giám định huyết thống, nếu quả thật là con của tôi, tôi sẽ lập tức cưới em. "Tiểu Du giận đến mức cánh môi cũng run rẩy, " những lời như thế cư nhiên bị anh nói ra khỏi miệng. "" Tiểu Du, trước khi đính hôn chúng ta đã thoả thuận xong rồi, em ở đây chơi bời bên ngoài, tôi không quan tâm, bây giờ em chơi đến mức gây ra hậu quả, còn định bắt tôi dọn dẹp tàn cuộc cho em sao? Em cho Ân Thiếu Trình tôi là cái gì, thùng rác à? "" vậy anh muốn như thế nào, huỷ bỏ hôn ước? Chỉ sợ nhà họ Ân các người sẽ không ngẩng nổi đầu lên được nữa đâu? "Ân Thiếu Trình thản nhiên nhún vai, " Ân Thiếu Trình tôi cho tới bây giờ chưa từng quan tâm đến mặt mũi, đứa bé này nếu giữ lại, chính em tự quyết định, dĩ nhiên, nếu như nó thật sự là con của tôi, tôi sẽ nhận. "Dù sao cũng đã từng có một sinh mạng nhỏ bé như vậy lặng lẽ đi tới bên cạnh anh, anh mới vừa tỏ ra mừng rỡ liền bị Giang Ý Duy vô tình bóp chết Du không lên tiếng, cô ta nắm quả đấm lại thật chặt, ánh mắt rơi vào trước với Chử Đồng mà nói thai kỳ của cô khá là thoải mái. Sau khi mang thai hơn hai tháng, khẩu vị càng ngày càng tốt, không có chút cảm giác khó chịu nôn mửa nào cả, giống hệt như người bình thường. Cô muốn đi làm, Giản Trì Hoài đương nhiên không đồng ý, nói rằng ba tháng đầu hết sức quan trọng, nhất định phải ở nhà dưỡng mỗi ngày đều rảnh rỗi, nhàm chán vô cùng, nhưng đối với truyền thông Tây Thành mà nói gần đây có một việc khá là chấn là một vị luật sư trẻ tuổi khá nổi tiếng bị tố cáo, trước đó Chử Đồng cũng đã xem qua mấy bài báo liên quan tới anh ta, chỉ biết là tài năng của anh ta trước toà cực cao, hơn nữa gia đình rất hạnh phúc trọn vẹn, người vợ là quản lý cấp cao ở một xí nghiệp, còn có một cậu con trai rất đáng bây giờ, bí mật giấu bên trong lại bị hung hăng vạch trần ra ra đứa bé của đôi vợ chồng này không phải là con ruột, năm đó, thử đủ mọi cách để có con đều thất bại khiến họ hầu như sắp tuyệt vọng, sau đó thông qua một đường dây khác, cuối cùng cũng được toại nguyện. Nhưng ý trời lại trêu người hết lần này tới lần khác, người hiến tinh sau đó lại gặp phải một vụ tai nạn xe cộ, tuổi còn trẻ nhưng lại bị vô sinh, rơi vào đường cùng, nghĩ đến còn một đứa bé sống sót trên đời này. Hai bên dĩ nhiên là ai cũng không chịu buông tay, cuối cùng bất đắc dĩ chỉ có thể lôi nhau ra toà Đồng nhẹ lắc đầu, thật là đủ châm chọc. Vị luật sư kia có danh tiếng lại có tiền, hình tượng người đàn ông hoàn hảo không thể nghi ngờ, hôm nay rõ ràng là bị người ta hung hăng đánh cho vào ra cũng không cần chờ đến khi tòa án xử, Chử Đồng cũng có thể đoán ra được, vụ án này bị cáo nhất định sẽ không thể thắng ngồi trên bệ cửa sổ, trong đầu chợt nảy ra một suy nghĩ, pháp luật có quy định rõ ràng, bên hiến tinh và bên nhận tinh căn bản không thể gặp mặt nhau được, đừng nói chi là bị đối phương biết được thông tin cá nhân. Bị cáo kia làm sao tìm ra được họ đây? Có phải sâu xa bên trong còn ẩn giấu những chuyện liên quan đến lợi ích hay không?Giản Trì Hoài từ trường học trở về, đẩy cửa phòng ngủ ra, thấy Chử Đồng ngoan ngoãn nằm trên giường, ánh mắt người đàn ông quét một vòng quanh căn phòng, " lén lút lên mạng phải không? "" đâu có? Không phải là quy định mỗi ngày chỉ có thể lên mạng hơn nửa canh giờ sao? " Chử Đồng hướng về phía cái máy vi tính đặt trên bệ cửa sổ chỉ một cái, " anh xem, hôm nay còn chưa có động tới, phải đợi anh trở về, em mới dám lên. "Giản Trì Hoài ngồi hướng mép giường, vươn tay ra đặt lên bụng Chử Đồng, " bảo bối đâu rồi, có ngoan không? "" vô cùng ngoan ngoãn, em không mệt mỏi cũng không buồn ói, nhìn tinh thần của em thì sẽ biết. "Giản Trì Hoài hài lòng nhẹ xoa đầu Chử Đồng, " vậy là tốt rồi, khó có khi thấy được em có thể ngoan ngoãn ở nhà như thế này. "" không còn cách nào khác, vì đứa con, tình yêu của người mẹ là to lớn nhất. "Giản Trì Hoài cúi người xuống, khẽ hôn lên trán cô, " biết em vất vả, bồi thường cho em. "Chử Đồng khẽ đẩy ngực anh, " đi tắm đi, lát nữa là có thể ăn cơm tối. "" ừ. " người đàn ông nghe lời, trông thấy anh bước vào trong phòng tắm, Chử Đồng vội vàng vén chăn lên đứng dậy, cô rón ra rón rén đi tới bệ cửa sổ, mới vừa rồi gia nhập vào một diễn đàn, cô còn chưa bắt đầu thăm dò thì Giản Trì Hoài đã trở giới rộng lớn, thật sự là không có chuyện lạ gì mà không có, có lẽ chỉ có mình không ngờ đến chứ không có nghề gì mà người khác không làm ra thì cách thức hoạt động của đường dây này cũng không khác biệt lắm so với nhóm người buôn thận, chỉ là đường dây này gọn gàng nhanh chóng, cũng không đến mức hãm hại người ta mà khi Chử Đồng tham gia vào, nhân viên quản lý lập tức liên lạc với cô trước, " xin hỏi là bản thân ngài cần hay là thay mặt giúp người khác? "Ngón tay Chử Đồng gõ thật nhanh trên bàn phím, " tự tôi cần. "" được, trước khi ngài vào diễn đàn này chắc hẳn cũng đã tìm hiểu rõ rồi, chỗ của chúng tôi chọn lựa cách thức trực tiếp nhất, ngài đối với đằng trai có yêu cầu gì không? "Chử Đồng hiểu rõ ý tứ trong lời nói, hai chữ " hiến tinh " ở đây đã mất đi ý nghĩa vốn dĩ của nó, " tôi cần đối phương chiều cao hơn m, vóc người tốt, ngoại hình đẹp, thân thể khỏe mạnh, dịu dàng săn sóc. "Đối phương gửi lại một mặt cười, " yêu cầu như thế về mặt giá tiền sẽ cao hơn một chút. "" tiền không thành vấn đề. " Chử Đồng thích nhất là đánh những chữ này, dù sao cũng chỉ là gài bẫy thôi mà, cũng không phải thật sự bỏ ra." sau khi chúng ta thoả thuận giao dịch xong, giá cả một lần tính xong trả hết, cho đến khi ngài mang thai thì ngưng. Những ông bố ở chỗ chúng tôi đều được trải qua sàng lọc chọn lựa nghiêm khắc, thân thể tư chất đều phải vượt qua kiểm tra thử thách, tuyệt đối bảo đảm sẽ khiến ngài hài lòng. "Nói chuyện thật đúng là trắng trợn, Chử Đồng xoa xoa bụng của mình, cô dù sao cũng là một phụ nữ có thai phòng tắm, chợt truyền tới một trận động tĩnh, Chử Đồng trò chuyện quá mức nhập tâm, đến tận khi Giản Trì Hoài bước ra, cô bị dọa sợ đến mức vội vàng đóng khung chat lại. Thật đúng là kỳ quái, máy vi tính tựa như bị nhiễm virut, làm thế nào cũng không thể tắt máy được. Giản Trì Hoài ngẩng đầu lên thấy cô đang ngồi trên bệ cửa sổ, Chử Đồng vội vàng cười híp mắt, " nửa giờ hôm nay em còn chưa có xài đâu. "Không được, phải tắt máy bằng tay thôi, Chử Đồng ấn ngón tay xuống nút nguồn, cư nhiên phát hiện cũng không tắt được!Mà khung chat của cô và đối phương đang hiện ra ở trước mặt, Giản Trì Hoài chỉ cần bước tới là có thể nhìn thấy rõ ràng.

hôn nhân bí mật quyển 3